Thứ Hai, 26 tháng 2, 2018

BÊN SÔNG LẠNH- Thơ Trịnh Cơ và Thi Hữu Cao My Nhân, Ngô Đình Chương, Thanh Hoà, Như Thị, Lý Đức Quỳnh, Chánh Minh, Uyên Quang


BÊN SÔNG LẠNH

Đông đã tàn mà vẫn lạnh căm
Mưa rơi, tuyết đổ, gió ì ầm
Một vài cơn lốc làm rung chuyển
Mấy đám rừng thông nghe xốn xang
Mưa vẫn mưa hoài mưa chẳng dứt
Gió còn gió mãi gió không tan
Đây miền Tây Bắc trời chưa sáng
Trên bến sông chờ chuyến quá giang.
TRỊNH CƠ (Seattle, WA.)

BÀI HỌA:

XUÂN XA XỨ

Trời thì dan díu gió buồn căm
Cứ mỗi vần thơ một tiếng ầm
Tây Bắc tuyết vàng xua lửa cạn
Đông nam sương trắng kéo mù xan
Xuân chưa thật đến giàn hoa tủi
Tết vẫn còn vương xác pháo tan
Sông núi lưu vong thường ấm lạnh
Làm sao đại hải gọi trường giang ...
            Hawthorne. Feb  19  -  2018
                  CAO MỴ NHÂN

MỜI ĐỐI ẨM

Kìa ai trên bến lạnh căm căm
Sương khói tàn đông dạt sóng ầm
Mùa trở ngàn thông xuân vẫn thẹn
Thuyền neo khoảng trúc gió còn xan
Chưa quên nợ nước lòng sôi sục
Mãi nhớ quê nhà dạ nát tan?
Ngày Tết rượu lưng,đàn biếng gảy
Xin mời đối ẩm chuyến trường giang
                 NGÔ ĐÌNH CHƯƠNG

NỖI BUỒN NGƯỜI ĐI

Những mong nắng sẻ với mưa xan
Đợi mãi... chân trời cuối bến giang
Ôm mối si mê, hờn hội ngộ
Dấu niềm luyến ái, hận ly tan
Người thương hờ hững, lòng tê cóng
Nỗi nhớ ngậm ngùi, dạ giá căm
Sáng sớm bên sông sương rỏ giọt
Dạt dào tiếng sóng vỗ vang ầm!
                     Thanh Hoà
VÔ THƯỜNG

Quê trời trở tiết rét căm căm
Lạnh buổi giêng hai vắng sấm ầm
Trơ trọi đường xuân thôi lả lướt
Im lìm ngõ tết bớt xênh xang
Đã nhìn giã biệt là sum họp
Thì thấy tương phùng cũng hợp tan
Lặng lẽ bốn mùa luôn chuyển động
Bềnh bồng như nước cuộn trường giang
Như Thị

NGÀY ĐÔNG CŨ

Nhớ ngày đông cũ rét mùa căm
Biển sóng trào xô tiếng vọng ầm
Góc nhỏ mượn đàn câu tích tịch
Cung chiều gởi gió khúc xề xang
Trời cao nắng thiếu sầu chưa tạnh
Đất rộng mưa thừa nhớ chẳng tan
Thẳm lặng mầm xuân chờ phối ngẫu
Duyên cùng bọt nước giữa hà giang
Lý Đức Quỳnh

ĐÔNG VỀ

Đông về trời trở lạnh căm căm,
Bỏ biển từ lâu nhớ sóng ầm.
Ngày ấm nhìn chim ca "tú huýt",
Đêm buồn nghe điệu hát xề xang.
Trông vời cố quốc, nước sông cạn
Ngóng tới  quê xưa, vườn ruộng  tan
Chẳng biết bao giờ dân đỡ khổ,
Có còn cách trở chuyện đò giang ?
Chánh Minh

LÃO GIẢ YÊN TRI

Xuân về  mừng tủi chẳng hờn căm
Con trẻ ham chơi pháo nổ ầm
Sướng thắng bóng tròn vào trận kết
Vui mừng đàn hát nốt xừ xang.
Tích tuồng kép mới thay đào cũ,
Vân cẩu tranh  đời thoáng hợp tan.
Lão giả yên tri tình lắng đọng.
Ngư Ông thuyền đậu bến trường giang.
                         Uyên Quang

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét