Có
phải hồn em trong tĩnh thức
Người
về náo nức cả trời mây
Trong
thinh không chỉ tiếng lá rơi đầy
Dòng
lệ ứa bước chân người xao xuyến
Có
phải hồn em chừng lưu luyến
Giấc
mơ còn trong mê ảo ân tình
Yêu
thương như ngọn gió hồi sinh
Vùng
da thịt chuyển mình theo hơi thở.
Bầu
trời đêm có vì sao trăn trở
Cung
tơ chiều lời hẹn thuở còn thơ
Đêm
từng đêm dõi mắt phía xa mờ
Cùng
gởi gấm biết bao niềm thương nhớ.
Tan
mơ chưa hồn vẫn còn bỡ ngỡ
Đêm
lạnh đầy ngan ngát nụ hoa quỳnh
Nồng
nàn khi chết rủ dưới bình minh
Cho
dòng nhớ mãi trôi về xứ lạ .
Em
một đời lênh đênh vùng biển cả
Mơ
ân tình cao hơn sóng đại dương
Khi
đôi tay buông xuôi miền cô quạnh
Chuyến
xe đời chặng cuối vẫn hương thầm .
Ngọc
Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét