Thứ Hai, 5 tháng 2, 2018

Hãy chờ đợi một ngày - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An




Em đau xót bởi mùa xuân chưa trọn
Lỡ cuộc tình, tan cả giấc mơ hoa
Vùi xuân xanh trong ảo ảnh ngọc ngà
Men rượu đắng pha vào hương kỷ niệm…

Anh đã đến bằng tình yêu ngọt lịm
Ru hồn em vào cõi mộng liêu trai
Giấc Nam Kha thao thức giữa đêm dài
Yêu một kiếp cho thêm sầu vạn cổ !

Em vẫn hiểu bến tình và bể khổ
Nửa cuộc đời sương gió nặng bờ vai
Thân lưu vong mòn mỏi những tháng ngày
Thương quê Mẹ dầm chan mưa nắng phủ…

Thương quê Cha cả một đời ấp ủ
Mong đàn con đất Việt rạng danh thơm
Sang quê người cái khó bó cái khôn
Lầm lũi mãi vì miếng cơm manh áo

Người em yêu cũng một đời tần tảo
Ðổ mồ hôi chan lấy bát cơm đầy
Ðem chân tình nới rộng những vòng tay
Dâng trọn vẹn óc tim cho lý tưởng

Người em yêu quyết cùng em một hướng
Xây dựng tương lai hạnh phúc lâu dài
Dẫu cuối đời tình vẫn chẳng nhạt phai
Yêu nồng thắm như ngày xanh tuổi trẻ

Nắm tay em, anh ngọt ngào nói khẻ :
Tình yêu ta do đồng điệu xây thành
Em là bao ước vọng của riêng anh
Chung nhịp bước trên con đường hoa nở…

Em là nắng, là mưa hay là gió
Của tinh cầu dâng đến để anh thương
Xoa dịu trong anh bao nỗi chán chường
Em là cả thiên đường anh mong đợi !

Hãy hy vọng ngày quê hương quật khởi
Hoa nở bên sân mừng đón ta về
Cuối cuộc đời an hưởng với làng quê
Với biển cả bao la tình dân tộc…

Mơ ước đó, đôi ta thề sẽ được
Hỡi quê hương hãy chờ đợi một ngày …

nguyễn phan ngọc an - 2018
www.trangthongocan.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét