Thứ Bảy, 3 tháng 2, 2018

XUÂN KHUẤT ĐÓA MÃN KHAI - Thơ Huy Văn



Đã nửa đời oằn vai nơi viễn xứ
Dấu thời gian trải từng nét phong sương
Soi đời giữa những thăng trầm cô lữ
Mang buồn vui vào thời cuộc vô thường.

Gửi tấc lòng về quê hương vạn dặm
Ước tương phùng nơi phố cũ, đường xưa
Chung vơi đầy qua từng chuyện nắng, mưa
Rót chén nhớ vào trũng buồn quan tái.

Đã bao năm thương quê nhà ...cứ mãi
vang tiếng hờn qua trăm núi ngàn sông
Người trần thân tả tơi manh áo vải
Kẻ phì gia ai đói khổ mặc lòng.

Thời gian đến rồi đi trong lặng lẽ
Trống như ngày khô nắng giữa tầng không
Cứ chập chờn trong từng cõi nhớ, mong
nên cứ thế: bềnh bồng cơn mộng mị.

Đón Xuân bằng những thăng trầm, cổ lụy
Khúc ly tao ngân vọng điệu bi ai
Lòng hồi hương mà chân mãi dặm dài
Chuyến định mệnh còn xa nguồn...thăm thẳm!

Xuân băng giá nên mang màu rêu ẩm
Nhìn qua song không thấy ánh đào hồng
Những phong sương của phù thế hư không 
còn che khuất đoá mãn khai khoe sắc.

Sớm mai đến đã thấy ngày nắng tắt
Mừng Xuân sang hay buồn kiếp lưu vong?
Lạnh đông phong hay tuyết đổ trong lòng
mà lữ khách chợt đầy vơi tâm sự?!

HUY VĂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét