THỎI SON MÀU
Thỏi son, thỏi son...thỏi son
xanh_vàng_hồng_đỏ...sao lòng nao nao
buồn_vui phẩy cọ_ chọn màu
phết lên khung trắng nỗi sầu thi nhân
*
Vẽ người ngồi lựa bâng khuâng
giữa lời tâm huyết và ân tri tình
nay mai lỡ trễ giao linh
còn in giây phút một đêm hẹn hò
*
Vòng thương mở khoá cửa chờ
bàn tay trên tóc thơm tho hương mình
tôi yêu màu tím nguyên trinh
từ khi tim biết lung linh giọt hồng
*
Thỏi màu mưa nắng mông lung
đành tôi nhắm mắt chọn từng...biết đâu
thỏi này, xong đến thỏi sau
đừng màu tuyệt vọng xa nhau... chờ...chờ
*
Từ đây trong những lời thơ
tên người dù nét đơn sơ...nhưng mà...
đông hương
Saturday, February 10, 2018
LẦN MAU TRÀNG HẠT...
Đôi mi từ độ biết buồn
đã nhiều mây kéo che đồng tử nâu
y như mắt cũng nhạt màu
sau màn tơ nhện giăng mau rối bời
*
Chỉ cần tictac mà thôi
thế là biển động ngàn đời lòng tôi
ngồi không_ đếm bước đêm dài
tay lần tràng hạt ngọt lời kinh tâm
*
Bao nhiêu năm còn vô ngần
mới vừa dăm chữ thuộc lòng mà thôi
lật xem, trời ạ, nhiều ơi
thiên thu chưa cuối, còn vời vợi xa
*
Mà tim thì đã quá già
biết mai còn đập hay là ngủ yên
thôi thì học tiếp vài kinh
lần mau chỗi hạt để mình đủ tu
*
Sẵn trời đưa võng gió ru
lắng cho tâm tịnh_ đừng vơ mộng về
lại buồn làm nũng đôi mi
kéo thơi gian xuống xé di chúc tình
*
Số mình chẳng nợ chẳng chuyên
có_rồi _ không có_từ tiền kiếp xưa...
đông hương
TÔI NỢ SÀIGÒN...MỘT TIẾNG...
Như cánh chim xa tìm về tổ ấm
như nỗi buồn tôi bỏ lại cố hương
như khoảng thời gian lạc vào phúc hạnh
và một thoáng đời đi tậu tri âm
*
Tôi viết về tôi_tật nguyền quên lãng
căn bịnh hay ngồi gẫu với trời mây
vui với chiêm bao bằng đêm lãng mạn
rồi lại trầm mình trong cốc rượu say
*
Giữa một chuyến bay về thăm cố thổ
trời đổ cơn mưa ướt hết SàiGòn
tôi bỗng giật mình_ai như tri kỷ
ở đâu chạy về ôm môi tôi hôn
*
Tim tôi ru tôi, mong tròn giấc ngủ
sợ mai tôi thành...mới nhớ đã quên
ah, cánh chim âu trốn mưa ẩn trú
vòng tay ấm lòng ai nhỉ...quen quen
*
Mình là trái tim của người mẫn cảm
chút xíu buồn thôi...nước mắt chào đời
ngày biệt SàiGòn nửa tim khép lại
nên chuyến trở về nặng trĩu sầu rơi
*
Chỉ một phút giây chạm vào nỗi nhớ
tôi nợ SàiGòn một tiếng...yêu anh
đông hương
Mơ Hồ
*
Chơi vơi như sương vây triền núi
mơ hồ giống khói phủ lòng sông
ngọn sóng trôi bình bồng chiếc lá
thủy triều nhè nhẹ đẩy rêu rong
*
Mị Mộng
*
Nước mắt tôi hờm chan ướt má
lang thang rong ruổi lạnh như đồng
bến cũ ai ngồi ươm thương nhớ
có phải mình tôi thèm nhớ mong
Bỗng Chợt
*
Thấy mình với chiếc bóng lang thang
con đường lưu niệm bụi trầm thăng
dấu chân giọt lệ in quanh khoé
vàng võ âm thầm trên gối chăn
Giòng Nhớ
*
Ngồi ngắm sông đêm xuôi về biển
lâng lâng một cảm giác vô chừng
mình người hay mình là hư ảnh
giòng nhớ thời gian vẫn thủy chung
đông hương
CHIỀU NI NGỒI QUÁN XƯA, LÒNG NHỚ
Chiều ni tiễn gió bay về núi
tiễn cả hoàng hôn xuống chắn đường
tiễn cả lời chuông ngân Thiên Mụ
chỉ níu cuộc tình trên Huế thương
*
Em sợ tâm tư mình quá đậm
trong nước giòng xưa mỗi đến rằm
nghe tiếng pha lê rơi trên sóng
mà nhớ người tôi mãi vấn vương
*
Thăm lại những đường qua Đại Nội
mùa bông sứ trắng phả hương đêm
hoa ngô đồng tím, mùa hoa muối
và mùa sen nở ngát Tịnh Tâm
*
Em đứng bên ni bờ Lê Lợi
dựa hàng long não lá thơm say
không biết còn ai mà cứ đợi
dị òm, mặc kệ _ nhận hôn ngây
*
Chiều ni ngồi quán xưa, lòng nhớ
hình như mắt dấy chút sương mù
chắc khói trà Cung Đình đây hỉ
hay là khói thuốc của người xưa?
*
Buồn buồn, nhắc một mình kỷ niệm
mấy nhịp cầu im, đứng nhớ nhung
bóng môi thủ thỉ_lời lưu luyến
không biết ngày mô mới cuối cùng!
*
Rứa mà lại kẻ Nam_ người Bắc
nửa quả điạ cầu, răng thấy nhau
rứa nhưng thương vẫn xa xót mắt
( lẫy chút cho tim mình khỏi đau !)
đông hương
Saturday, February 3, 2018
MỘT MAI..
Một mai đời có ra sao nữa
tôi vẫn lần theo cửa ngõ người
ngõ có trái tim hồng rực lửa
để ấm lòng khi sao tuyết rơi
*
Một mai có trắng tay đi nữa
tôi vẫn dành riêng một ít nhiều
vài gói thương yêu dành giụm cũ
phấn hồng hạnh phúc thuở bên nhau
*
Một mai đời dẫu cười hay khóc
tôi vẫn là tôi của thủy chung
với huyền thoại một đêm cổ tích
mà anh_ người giữ khoá hôn nồng
*
Một mai chấp cánh làm chim én
tìm lại mùa Xuân trọn vẹn tình
hay kiếp tằm mơ trong nong kén
đợi ngày hoá bướm một bình minh...
*
Rồi bay lượn giữa trời vui cũ
đã một lần tung cánh chạm mây
lang thang trong xứ người tri kỷ
mừng nghe thương nhớ chảy qua đời
đông hương
MỘT THOÁNG ĐI TÌM
Thời gian còn lại_ đường chưa cuối
chỉ có không gian đứng một mình
thiên thu ngó vậy mà không tuổi
mình có kịp về thăm cái đêm...
*
Hay lại cuồng phong trong ảo tưởng
chắp cánh bồng phiêu theo phù vân
giấc ngủ xem chiều xum xoe lắm
khuya khuya chồm dậy níu phù trầm
*
Bốn bức tường đêm đen màu mực
mỗi nhìn là một nét đam mê
trên bước giang hồ tùy tỉnh _ thức
của trời đất rộng_ hẹp nhiêu khê
*
Nôn nức theo tim, quên khoác áo
tim tôi loã thể_ ngực no tròn
thấy cũng đặn đầy như thơ ấu
đi tìm hạnh phúc giữa mơ hoang
đông hương
Friday, February 2, 2018
CUỐI ĐƯỜNG MÂY QUA
Nắng lên_ mặc nắng, cứ buồn
mưa về _ cũng kệ, nghinh cung giọt sầu
bốn mùa chở mất đi đâu
của tôi giòng nhớ nông _sâu...cho dù
*
Mây đùn, chạm cuối hư vô
cõi riêng tôi_ dốc mơ hồ thiên nhai
ngàn năm_ cả triệu kiếp đời
mắn may mới gặp được người kỷ tri
*
Trái tim làm nũng, ù lì
bảo tôi: phong lũ thịnh suy rập rình
tại vì cứ muốn hồi sinh
những tình cảm đã bỏ mình côi đơn
*
Cứ ưa mong đợi_ dỗi hờn
níu từng tinh tú xuống gần, than van
tìm qua mưa gió bạt ngàn
cánh tim nay đã ngoại trần miên du
*
Chợt nhiên lòng trở âm u
ngoài hiên nắng đã bay vù lửng mây
đếm giờ chắc phải đêm nay
mới len lén viết tên người tri âm
*
Tại vì phải tự vấn quân
cho mình đừng bị phù vân chắn đường
nắng lên_ mặc nắng_ cứ buồn
đến khi nào gặp cuối đường mây qua...
đông hương
Wednesday, January 31, 2018
TỪNG GIỌT HUẾ PHÙN
Ngồi nghe từng giọt Huế phùn
rơi trên tóc úa màu trăng sắp tàn
sợ giòng xưa lại sang ngang
rứa về chi nữa_không anh lại buồn
*
Rưng rưng giấu giữa tâm hồn
trên môi_trái đắng vẫn còn cay cay
răng mà ray rứt ngày ngày
nhớ chi đến nổi tim say rộp dần
*
Nhớ người ươm hạt yêu thương
chừ mô_ để lại nửa hồn em đau
nón nghiêng_ giấu nụ cười sầu
dị òm vì nước mắt hầu chực rơi
*
Bữa ni vùng lá me bay
không anh_ ai thế bàn tay hẹn hò
chậm giùm hạt mặn_lau khô
người ta hôn má, giả vờ không ưng
*
Dỗi hờn quảy gót_ quay lưng
dể người ta phải ân cần dỗ thêm
_Nín đi O, hoạnh hoẹ hoài
tui năn nỉ mãi tui buồn cho coai
*
_Chết cha, mình quá các đài
lỡ anh giận thiệt tui rồi làm răng...
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét