Mỗi năm hết, tôi muốn về thăm tết,
Nhưng về đâu, khi đã mất quê hương?
Tâm vẫn tròn với mọi mối yêu thương,
Dân đất Viêt còn đớn đau hờn tủi.
Mỗi năm hết, tôi và bao chiến hữu,
Cùng ngậm ngủi ngày chiến nạn Mậu Thân.
Giặc tràn vào tàn ác với người dân,
Đạp nát ruộng vườn phá tan nhà cửa.
Mỗi năm hết, sao quên ngày khói lửa?
Buổi tan hàng nhục nhã tháng tư đen.
Người bỏ ra đi quyết chẳng sống hèn,
Kẻ phải vào tù giữ lòng sĩ khí.
Bốn ba năm đã bền tâm vững chí,
Bảo vệ Cờ Vàng mãi vẫn tung bay.
Thơ vẫn đây và ngói bút trong tay,
Tin có ngày sẽ vần xoay vận nước.
Bảo Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét