Tựa như một buổi chớm Thu êm đềm
Trên tường đá, bên sông Hương lờ lững,
Cảnh vật bình yên, sắc mầu tĩnh lặng,
Xanh lam, xanh ngọc bích, đậm tình quê.
Bỗng từ đâu trong quá khứ ùa về
Âm thanh thân quen câu hò xứ Huế,
Như thưở nào trong vòng tay của Mẹ,
Mà giờ đây đã tạ thế, lìa đời.
Như những lúc tâm trạng đang bồi hồi
Lần giở từng trang sử thời xưa cũ
Chợt dừng trước hình ảnh con tuấn mã
Mang trên lưng Vị Đại Đế oai hùng
Ngàn thưở lưu danh Nguyễn Huệ Quang Trung
Gươm tuốt trần, hướng Thăng Long chỉ thẳng,
Hẹn toàn quân sau khi đã đại thắng
Đuổi quân Thanh, ăn Tết muộn trong thành.
Bỗng từ đâu, những tiếng reo hào hùng
Chợt cuồn cuộn trào dâng trong tâm tưởng
Tiếng hò reo của bao nhiêu binh tướng,
Những chàng trai anh dũng chống ngoại xâm,
Có những khi đọc "Áo Lụa Hà Đông"
Của Nguyên Sa, hay "Ngày Xưa Hoàng Thị"
Phạm Thiên Thư, chợt thấy lòng rộn rã,
Cảm giác bùi ngùi lẫn cả đê mê
Của thưở học trò thường hay ngẩn ngơ
Dõi theo tà áo phất phơ người mộng,
Những hình ảnh, những mầu sắc, tiếng động,
Cảm xúc trong cuộc sống, những ngôn từ
Trong tiềm thức, và vô thức, tâm tư
Rồi đột nhiên tự vu vơ khởi động
Bởi thơ văn, giòng nhạc hay hình ảnh,
Rất tình cờ, trong một thoáng thấy, nghe,
Hay đọc được, mà không đợi, chẳng chờ,
Như hòn sỏi trong mặt hồ phẳng lặng
Nhẹ nhàng rơi, khẽ vang lên tiếng động
Rất êm đềm, tạo ra những âm ba
Theo làn nước lăn tăn mãi lan xa....
MÙI QUÝ BỒNG
(chuyển thể văn vằn từ bài văn xuôi của Nguyễn Dũng)
12/15/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét