Một gánh nợ đời chưa trả xong
Vai mỏi , lưng cong vẫn yêu đời
Dù chân không được đất mời
Vòng tay ôm mãi góc trời rêu phong
Hai vầng Nhật - Nguyệt , đâu quá xa
Nắng mới vừa qua đêm lại gần
Đời chưa phủi sạch bụi trần
Lòng mơ tiếng hát thiên thần bên ta
Ba trăm ngày lẻ có là bao
Vẫn những vì sao sáng âm thầm
Vẫn mây theo gió thăng trầm
Vẫn là một ánh trăng rằm trên cao
Bốn mùa khoe sắc lòng ngất ngây
Xuân đến cỏ , cây , hoa nồng nàn
Hạ sang mưa , nắng rộn ràng
Thu vàng lá úa đông ngàn tuyết bay
Năm ngón tay gầy vẽ mộng mơ
Lòng nghĩ vu vơ những bóng hình
Mượn thơ ta tỏ tâm tình
Ước mong ai đó nhớ mình đọc thơ
Đỗ Hữu Tài
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét