- Anh là hơi thở mùa xuân
Nồng nàn trên má dẫu bâng khuâng sầu
Anh là chiếc bóng canh thâu
Là trăng soi tỏ hồn vào giấc đêm.
Anh là hạt nhớ rơi thềm
Thành dòng nước cuốn về tim nghẹn ngào
Anh là mây tím phương nao
Trôi về vô định xanh xao tháng ngày.
Anh là ly rượu đắng cay
Ngọt nồng ủ giấc mơ say cung hằng
Anh là gối chiếc em nằm
Tương tư trải mộng trăm năm hẹn thề.
Anh là dòng thác mỏi mê
Là cung đàn nhớ tái tê thu tàn
Anh là hòn sỏi em mang
Lăn trên dốc nhớ võ vàng hồn em .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét