Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

Ảo Ảnh - Thơ Ngọc Quyên



Có lúc hồn tôi trong ảo mù
Tình yêu bừng dậy giữa âm u
Có hạt nắng rơi vào tim vỡ
Lung linh tỏa sáng tựa thiên thu .

Có lúc hồn trôi miền quá khứ
Khuấy lên âm ỉ đống tàn tro
Như ngọn hỏa sơn tràn phún thạch
Vào cung nguyệt ái khúc tình mơ .

Có lúc tim đau buốt dại khờ
Đâu người chung ước , hỡi người mơ !
Có biết giữa đêm trường trăn trở
Lệ ướt chăn đơn kiếp đợi chờ .

Hay chăng hồn vẫn gọi tình quân
Trăng soi chiếc bóng gió thì thầm
Tóc xõa buông , ngực trầm môi ngọt
Dáng mai đầy hương tỏa thanh xuân .

Có những lúc thực hư tình mộng 
Bờ đêm sương xuống lạnh hàng hiên
Ngõ vắng ngân nga hàng liễu rủ
Người về cho tàn giấc cô miên .


Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét