Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Nói chuyện với thơ - Thơ Như Nguyệt



Bão đã tạnh, nắng chan hòa nắng ấm
Ngày bắt đầu.  Một ngày mới lặng câm
Nằm trong chăn, sáng nay không muốn dậy
Không muốn nghĩ suy để lắng đọng tâm

Nhưng thơ đến, thơ len lỏi tìm về
Những câu thơ rời rạc làm khó chịu
Tội nghiệp em, ta cố tình xua đuổi
Thơ ơi thơ, xin em đừng buồn thiu

Phiền phức quá, ta phải lại chìu em
Lại lọc cọc gỏ ra vài  hàng chữ
Xa nệm ấm, gối êm vì em đó
Thương em nhiều, em có biết không thơ? 

Đời sống này nếu ta không có em
Chắc buồn lắm, chắc ta khô héo lắm!
Nhờ có em ta trãi lòng tươi thắm
Hay khóc ròng tâm sự nỗi bi ai

Em là bạn, bạn thân yêu, dấu ái
Không có em ta chẳng thiết mặt trời
Càng không cần nhìn nhỏ đến mặt trăng
Trái tim khô chẳng cần yêu với nhớ

Sáng hôm nay, ta thương ai, nhớ ai?

Chẳng ai hết, ta yêu thơ thôi nhé
Đời sống này, không ‘người ấy’ chắc buồn,
nhưng vẫn sống, không thơ ta mới ..chết!

Thế cho nên, cố gắng không ruồng bỏ
Không bỏ bê, không cố tránh em …”Thơ”
Đến với ta, nhẹ nhàng giùm nha nhỏ
Đừng bắt ta cả ngày phải thẩn thờ…

Hiểu giùm ta, xin em đừng hành hạ
Bắt làm hoài, hơi phiền nhiễu đó nha
Hahaha…. Hơn năm năm rồi đó
Quá nhiều bài, thơ rơi rớt thơ ơi!

Sáng hôm nay, ta muốn được thảnh thơi
Đành chìu em, đành nói chuyện với em
Biết rồi mà… ta sẽ không lả lơi (hihi)
Viết cho em để thấy lòng phơi phới…

Như Nguyệt
Dec. 15th, 2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét