Thứ Ba, 27 tháng 1, 2015

Bóng Thời Gian - Thơ Mai Lộc


alt
                                                      TH thực hiện Music Show
 
                           Thời gian hỡi ! sao mi đi lặng lẽ,
                           Để bốn mùa nối gót vội sang ngang.
                           Có lúc nào mi nhỏ lệ, bàng hoàng?
                           Nụ hoa nhỏ đôi ngày rồi lịm tắt .
                   Trăm sôngsuối núirừng cùng thànhquách,                         
                           Sụp đổ dần dưới gót nện thời gian.                     
                           Còn gì đây những mảnh vụn hoang tàn,
                           Vùi quá khứ, rêu phong mây xám ngắt.
                           Trong vô tận mi đi không ngoảnh mặt,
                           Cho má hồng sao vội nét nhăn nheo.
                           Cho hây hây mấy chốc đã eo sèo,
                           Sầu vạn cổ, thời gian nào ai vượt.
                           Năm tháng hỡi! mi cùng ta sánh bước,
                           Mi thênh thang vô tận bóng vó câu.
                           Ta hoang mang gần mãi núm cỏ khâu,
                           Như bọt nước bềnh bồng trong mưa gió.
                           Từ vô ngã, sắc không ta thành có,
                           Mi kéo ta từ có trở về không.
                           Giữa trần gian một thoáng thấy mênh mông,
                           Phù du một cõi đi về heo hút.
                           Ta nuối tiếc ngày xanh đà vi vút,
                           Khóc người về cát bụi của nghìn thu.
                           Gót chân mi sương khói phủ mịt mù,
                           Quay mặt lại chẳng còn gì tiếc nuối.
                                                                      
                           Mailoc
 
 
                                  http://nguyentran.org/NT/Icon/BabyBird.jpg
                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét