Chỉ đọc lại những nỗi buồn xưa cũ
Mà sao lòng hiu hắt đến vô vàn
Trong tâm tưởng, cứ chập chờn hình ảnh,
Những hồn hoang trên bãi cát Thuận An
Đang chiến thắng bỗng trở thành chiến bại
Đang quật cường, phút chốc bị bỏ rơi
Lính oai hùng, một thuở làm kinh hãi
Tiếng vang danh, địch khiếp vía, thây vùi.
Thương cho người lính Thủy Quân Lục Chiến
Vẫn kiên cường gìn giữ cõi biên thùy
Không thua địch, mà tan hàng binh biến
Tướng bất tài, bỏ chạy trước gian nguy.
Bạn bè nhủ, qua rồi thời chinh chiến,
Hận thù xưa đã mờ, vết thương lành...
Quên sao được, nỗi đau hằn trong trí
Thương đời trai sinh nhằm lúc điêu linh.
Quên tuổi trẻ, quên tình riêng, thân xác
Quên cuộc đời, quyết bảo vệ quê huơng
Bạn gục ngã, người người lên tiếp sức
Tình quân nhân, đẹp ý nghĩa quân trường.
Thôi tất cả đã là trang sử cũ...
Nhớ về người lính chiến đã hy sinh
Phút tưởng niệm, chân thành xin Thượng Đế
Cho hồn hoang một giấc ngủ yên bình.
HONG VU LAN NHI
1/12/11
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét