Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Vợ Chồng Quê - Thơ Phan Hạnh


Nè em, chuyến nầy thăm Ba Má 
Thấy em mừng như lá uống sương 
Như me chấm với nước đường 
Như con cá lóc dưới mương ăn mồi.
 
Đố em trái me kia mấy mắt? 
Chùm me kia xanh ngắt chờ ai? 
Răng em mà cắn me nầy, 
Cả Ba với Má không rầy cũng la.
 
Con đường nầy em qua mấy bận? 
Cây mắc cở còn giận em không? 
Guốc vông mang đẹp gót hồng, 
Cũng vì cưng vợ nên chồng đạp gai.
 
Bên bờ mương có cây trái mắm 
Chim chìa vôi ngộ lắm em ơi 
Thòi lòi nhảy lội loi choi
Phùng mang hát bội em coi mắc cười.
 
Rau càng cua không chua không ngọt 
Cá bãi trầu phun bọt dưới mương 
Thấy em con nít, anh thương
Bên chồng quấn quít như tương với cà.
 
Giây tóc tiên quấn giàn bông giấy 
Đọt xoài non em lấy nấu canh 
Tép bò, cá trắng xào hành 
Khoai lang bí đỏ vài khoanh nấu dừa.
 
Mấy bữa trước trời mưa mây tía 
Cá trê lên luống mía ăn trùng
Nước lên lấp xấp vồng gừng 
Em đi cầu ván ngập ngừng quíu chân.
 
Nắng tròm trèm ếch thèm bông mướp 
Bầy lòng tong tươm tướp sát bờ 
Cắm câu, quăng vó, đặt lờ 
Anh lo công chuyện, em chờ dọn cơm.
 
Bông sua đũa trắng phau sân trước
Sào anh quơ một lượt đầy bao
Em ngồi giặt áo bờ ao 
Vài con bướm nhỏ lao xao khóm lài.
 
Tới Tết nầy mình đầy năm cưới 
Em đòi về xóm dưới thăm Ba 
Má khen em rất mặn mà 
Ba khen anh tánh thật thà siêng năng.
 
Phan Hạnh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét