Bóng chiều hiu hắt dần phai
Trông theo cánh nhạn buồn bay phương nào
Nhớ người thăm thẳm trời cao
Thắt từng đoạn ruột hồn đau rã rời.
Lạc vùng biển cạn xa xôi
Hay chăng tình mộng tan rồi ước mơ
Chỉ con tim mỏng dại khờ
Một mình khóc nỗi đôi bờ chia xa.
Chưa lần say giấc hoàng hoa
Bước vào lối hẹn lụa là thiêu thân
Xuân nầy thêm một mùa xuân
Trông chờ tin nhạn bâng khuâng lạc bầy.
Nhớ nhung năm tháng sầu vây
Tiếc thương cũng chỉ bóng mây cuộc tình
Ngở hình với bóng lung linh
Ước nguyền thỏa giấc mơ xinh đẹp ngời .
Ngờ đâu đôi ngả đôi nơi
Tan rồi mộng ước đời đời có nhau .
Ngọc Quyên
RONG RÊU - TUẤN NGỌC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét