Thứ Tư, 21 tháng 1, 2015

Tình Trầm - Thơ Ngọc Quyên

alt
Anh bỏ lại con đường rợp lá
Cơn mưa về lả tả rụng rơi
Lá bay trong gió bồi hồi
Đâu bàn tay viết tên người dấu yêu.

Nỗi buồn sâu nào ai thấu hiểu
Mới yêu đây tình đã xa xôi
Thôi đừng rụng nữa lá ơi !
Cây xanh màu biếc cho đời nụ xuân.

Để nắng vàng hong thơm dòng tóc
Vẫn nồng hương bồ kết thuở nào
Mắt cười môi hẹn xôn xao
Cơn mơ tình ái ngõ vào trăm năm.

Se sợi tơ , tình trầm ai biết 
Nửa chừng xuân nửa giấc chiêm bao
Đợi chờ năm tháng hư hao
Có còn xuân thắm hoa đào sắc hương !

Vẫn tình trong cõi mộng thường
Dịu dàng nỗi nhớ vấn vương theo người.

Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét