Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

TRÁI SẦU - Thơ Đỗ Hữu Tài


Tôi mang tội vì yêu người quá vội
Để một thời lầy lội bến u mê
Như con nước ngô nghê cùng chung tội
Chảy ngược dòng , trơ trọi bến lê thê ...
Tôi mệt lả đuổi theo người vất vả
Đưa mối tình chôn cả vào mộng mơ
Khi tỉnh giấc ngẩn ngơ nằm buồn bã
Thao thức nhìn nghiệt ngã giết tình tơ
Tôi mòn mỏi con tim cũng lầm lỗi
Để trái sầu cằn cỗi lúc đắm say
Rơi hờ hững trên tay về một cõi
Chết nhẹ nhàng như gió thổi mây bay
Tôi đắm đuối hay tâm hồn yếu đuối
Yêu nồng nàn nhưng chỉ cúi mặt đi
Sợ niệm khúc từ bi không đắm đuối
Sợ ngậm ngùi phút cuối phải phân ly
Tôi cô độc viết bài thơ mời mọc
Từng đêm dài trằn trọc để ngóng trông
Không ai đọc chỉ mong một người đọc
Để hiểu đời cô độc rất mênh mông .
Đỗ Hữu Tài  ( Jan.5-2015 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét