ngày em là hạt nhớ
rong quanh quẩn đôi mi
nẩy mầm từ cái thuở
dễ thương và nhu mì
*
anh làm người vuốt nhẹ
những giọt ấm rưng rưng
rơi trên vùng ngực trái
như hơi thở thì thầm
*
quẩn quanh rồi cũng rớt
xuống vùng môi dễ thương
nghe dậy thì nguyệt nhật
chạm tim anh lạ thường
*
em có là thủ thỉ
những lúc anh làm thơ
cạnh bên, hầu mộng mị
xua anh vào giữa mơ
*
duyên em ngầm, đài các
mở cửa trái tim trần
thơ anh nào yên ngủ
trăm năm còn phân vân
*
vùng trời anh huyền thoại
em hạt nhớ luân tâm
ngày em là ảo tưởng
đêm em là tình nhân
đht
ĐÊM THẬT ẤM
đêm thật ấm, em ngồi mơ huyền thoại
giòng sông xuôi đến tận ngõ trăng vàng
tình muôn thuở xôn xao mừng gặp lại
nỗi nhớ gần như tan trong mênh mang
*
đêm thật ấm, em là người hoài cổ
bóng liêu trai trong ngôi mộ hoang đường
anh thoáng qua một đêm Thu rất lạ
lá không vàng, và tim em trổ bông
*
đêm thật ấm, ngày vui nào chợt trở
rưng rưng trong đáy mắt ánh hương xưa
âm vọng tiếng thương nhất đời mình đã
từ lâu rồi vắng bặt với nắng mưa
*
đêm thật ấm, em ngồi bên song cửa
tầm nhìn em tuy xa nhưng rất gần
anh ở đó, nay Xuân sao lá rụng
ô, hay vì em nhớ quá anh chăng
*
đêm thật ấm, và đêm luôn thật ấm
nghe vỗ về trong những lá thư đêm...
đht
Wednesday, February 10, 2016
EM LÀ NGƯỜI BỎ PHỐ
em đi bỏ phố, Xuân trời lạnh
mưa nhũn hoàng hôn, nắng viễn phương
bên kia giới tuyến đêm và sáng
có tờ lịch cũ chết trong ngăn
*
muốn nói nhưng tâm tư không rảnh
cứ vác tình yêu chạy quẩn quanh
con đường mở mắt nhìn sa lạnh
làm rối ngõ về trong giá băng
*
em bỏ thương anh, thôi muốn nhớ
mình thì tha thiết một vòng tay
cúi nhặt âu lo, run run sợ
tim mục lâu rồi, máu sắc phai
*
em đi nhưng biết buồn theo gót
bóng đổ lề đêm dưới điện đường
chiếc bóng đôi vai nghiêng, vàng vọt
trên cầu chia hai ngã đơn phương
*
em đi bỏ phố, mưa giọt đắng
rơi ướt nguyên ngày không có anh
em ngồi vọc mãi hàng bong bóng
hiện, vỡ, xuôi tìm vết cố nhân
đht
Tuesday, February 9, 2016
MỞ LÒNG NHỎ NGẮM
ngồi đây ngắm những chung quanh
thấy không gian lặng vây quanh tâm hồn
những lắng im, những mênh mông
trên cao vời vợi bóng anh chập chùng
*
ngồi đây đếm nốt trắng, đen
chạy trên hàng phím dương cầm ngày xưa
ngày đàn còn thuộc về ta
giờ em đâu mất, em xa mất rồi
*
ngồi đây ngắm chữ thơ người
viết cho ta giữa một ngày sang Thu
những dòng chữ đẹp, hồ như
chỉ trong huyền thoại viết từ hồng hoang
*
ngồi đây mượn ánh vàng trăng
thắp lên ngọn lửa tình đang chập chờn
một lần thôi cũng là thương
một lần đủ Nhỏ vấn vương nguyên đời
đônghươngtônnữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét