Có
thể
một hôm nào có thể
em la anh: hễ thức dậy là làm thơ!
Em chưa la anh như thế bao giờ
anh tưởng tượng một ngày em
có thể...
Một ngày đó
buổi trưa hay xế?
buổi hoàng hôn con quạ lạc bầy kêu...
Anh chưa thấy em buồn hiu
em-con-gái, em-đàn-bà, em tuyệt sắc
em ở trên computer, em ở trong lòng anh, em có thật!
một hôm nào có thể
em la anh: hễ thức dậy là làm thơ!
Em chưa la anh như thế bao giờ
anh tưởng tượng một ngày em
có thể...
Một ngày đó
buổi trưa hay xế?
buổi hoàng hôn con quạ lạc bầy kêu...
Anh chưa thấy em buồn hiu
em-con-gái, em-đàn-bà, em tuyệt sắc
em ở trên computer, em ở trong lòng anh, em có thật!
Nhưng chắc
chắn có một ngày anh mất
chỗ
anh thường ngồi còn cái ghế trống trơn
em đi
ngang qua ngang lại em buồn...
Em
sẽ thấy buổi chiều vô nghĩa
những
câu thơ vô ảnh vô hình
không có
nữa giữa lòng trang giấy trắng.
Có
thể
em
sẽ không lẵng lặng
anh
biết mà, em sẽ la anh...
Em
sẽ la anh như gió vuốt lá xanh
rung
cánh cửa tấm mành mành lay động
rung
trái tim anh hồi nào anh còn sống...
Em
đi tìm trên trang giấy nụ hôn
em
thầm thỉ những câu nhớ câu thương
em
lạnh mình, con quạ mới bay qua lạc lõng...
Có
thể
em
ơi, buổi đó trăng tà, câu "nguyệt tận
hoa tàn" áo não...
hoa tàn" áo não...
Em
la anh
làm
cho bầy chim sáo
nghe
được, buồn, về lại bến sông...xưa?
Lê
Hành Khuyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét