Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2016

TÂM TƯ CHIỀU CUỐI NĂM - Thơ Ngô Minh Hằng

Còn chỉ mấy giờ nữa thôi là Tết
Lại một mùa xuân vong quốc xứ người
Đón  xuân về, lòng cố dặn lòng vui
Nhưng khó quá khi quê còn tủi nhục
Xót kẻ vì quê, cộng giam trong ngục
Quê hương chung mà xiềng xích riêng người
Lương tâm đâu và công chính đâu rồi ...
Sao im lặng trước gian hùng, ác độc  !?
Sao vuốt mặt nhìn người gây tàn khốc
Cho quê hương, cho tổ quốc, đồng bào ?
Cháy nhà người thì mặc kệ người sao
Xin đừng nghĩ rồi nhà mình vô sự !
Hỏi nước mất, nhà nào không tan chứ ?
Không tang thương, không vỡ đổ, đau buồn ???
Hãy nhìn kia, dù còn đó, quê hương
Nhưng đói lạnh, bao người không có Tết !!!
Huống chi một ngày cộng thù giao hết
Giang sơn ta cho Tàu đỏ tung hoành
Thì không ai còn được sống an lành
Kể cả lũ mang thân luồn cúi giặc !
Hãy nhìn Tết ba miền Nam - Trung - Bắc
Của dân oan bị cộng cướp, không nhà
Có trái tim nào mà chẳng xót xa
Khi đồng bào trong mưa phùn lạnh giá..?!
Đòi cái công bằng, đòi không ai trả
Nhưng vẫn đòi dù mấy chục năm trôi
Đòi đến khi nao có trái tim người
Biết rúng động, hô vang lời "quyết chiến!"
Xin là những trái tim hồng chân thiện
Đốt lửa thiêng, đem công chính cho đời
Đem yêu thương, hy vọng đến cho người
Bốn mốt mùa xuân chưa hề có Tết !!!
Nhưng có nửa phần đời đi khiếu kiện
Có trẻ thơ nhập cuộc kiếp dân oan
Có những bộ xương lê lết, lang thang
Ôm đơn đấy mà không người xét duyệt
Có những người đang mơ cơn lốc biển
Thổi tan mây cho rực rỡ mặt trời
Xin góp lòng cho xuân thắm muôn nơi
Cho Tết đến với người không có Tết ...!
Cho chiều cuối năm thơ thêm tha thiết
Dệt những lời vui chào đón xuân lành ...
Cho tiếng chúc mừng giòn giã âm thanh
Như nốt nhạc không còn hoen dấu lệ
Cho nước dân mình sẽ vui như thế
Như Đống Đa chiến thắng một xuân nào
Và lá cờ vàng ngạo nghễ bay cao ....
Ngô Minh Hằng
Cuối năm Ất Mùi, chiều 29 Tết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét