Trao ai những sợi tơ trời
Mong manh cột chặt duyên đời vào nhau
Sợi dài, sợi ngắn phai màu
Sợi buồn, sợi nhớ nhuộm màu mắt nâu
Quay vòng tơ dệt nỗi sầu
Nửa vầng nguyệt rụng, tình đầu thiên thu
Giơ tay hứng sợi phù du
Thả bay theo gió mịt mù khói sương
Sợi buồn sao vẫn vấn vương
Tình ru sợi nhỏ trăm thương nghìn sầu
Chong đèn đếm nhịp canh thâu
Một vòng nhật nguyệt qua cầu biệt ly
Vỹ cầm rung phím tình si
Cuộn trăm năm lại cũng vì nhịp tơ
Dệt tơ trời gói thành thơ
Khoác vào thành áo len tơ trao người
Đố ai bắt được tơ trời
Diêu bông ai biết, chơi vơi phận đời
Mong manh những sợi tơ trời
Trăm năm cũng sợi tơ trời trao duyên
Diễm Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét