Mùa Thu đang lướt xa dần,
Bỏ cây tan tác tần ngần đứng trơ.
Mưa tháng Mười Hai xác xơ,
Dầm dề đưa tiễn tình thơ Thu vàng.
Thu đi để lại ngỡ ngàng ,
Ngẩn ngơ tiếc nuối trên hàng lá bay…
Con đường ướt sũng đổi thay ,
Nặng thêm xác úa ,loay hoay vũng buồn.
Mưa rơi, rơi tiếng dập dồn,
Cho rưng rức nhớ, cho hồn loãng tan !
Lập Đông gió đến xẻ san,
Mang thêm hơi buốt miên man đêm dài.
Mưa giăng giọt ngắn giọt dài ,
Thản nhiên gõ nhịp u hoài vào tim.
Trên cành đơn lẻ bóng chim
Lẫn trong màu úa lặng chìm giấc mơ?
Bao nhiêu lộng lẫy nên thơ,
Thu tàn để lại nỗi chơ vơ sầu!
Thu Tâm
12-12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét