Biển thu thẫm xanh, sóng vỗ bạc đầu
Trời cao thanh biếc mây trắng thẩn thơ
Từ xa núi cao khối đá chơ vơ
Không gian màu nắng ươm chút tình mơ
Hàng cây trên đồi lá nhuốm vàng khô
Ngồi đây ngắm bao con sóng nhấp nhô
Như đời dập dồn muôn vàn kỷ niệm
Dạt dào thao thức một đời thô sơ
Biển trời bao la, gọi đời thiết tha
Âm thanh rì rào sóng hôn bờ cát
Thấy lòng chùng nhớ những tháng ngày xa
Một kiếp vô thường rồi sẽ thoáng qua
Mơ gió hôn lên mái tóc một lần
Phớt trên môi mắt những thoáng ngập ngừng
Gió tâm tương giao mây trắng ngọc ngần
Âm thầm thấp thoáng, mãi nhớ ngày xưa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét