Thứ Tư, 25 tháng 11, 2015

Không quên cảm ơn anh - Thơ Quách Như Nguyệt


Em chẳng cần đợi đến…
ngày lễ tình yêu, Valentine Day mới nói yêu anh
Không chờ mùa Xuân mới thấy mình hạnh phúc
Không mong  lễ Giáng Sinh để thấy lòng nôn nao
                    Không ngóng Tết để  thấy mình hớn hở                           
*
Em cũng chẳng chờ đến ngày lễ Tạ ơn,
mới biết cảm ơn đời sống, cảm ơn những gì  mình đang có
Bố mẹ dù đã mất, anh chị em, con cái, quà cáp nhận và cho
Cái computer, bạn bè  cũ mới, bạn trên ảo, emails….
*
Cảm ơn mình vẫn chưa chán làm thơ
Cảm ơn những bài thơ hay được đọc
Cảm ơn nhạc trữ tình
Cảm ơn được ngắm nhìn
Những bức hình tuyệt đẹp
*
Còn có rất nhiều điều
để cho em cảm tạ
Bầu trời xanh bao la, 
Hàng dừa xanh nghiêng ngã

Hàng liễu rũ là đà
Mái chùa rêu cong cong
Tiếng sóng vỗ rì rầm
Người yêu ta …âm thầm
Trăng và sao mênh mông
Đàn chim bay xoãi cánh…
Mây lửng lờ mỏng mảnh
Những lúc ngồi mơ mộng,

hoặc đầu óc trống rổng
Tâm lắng xuống bình an
*
Tối nay thật an nhàn
Lễ Tạ Ơn đoàn tụ
Toàn gia đình đầy đủ
Còn gì vui, vui hơn?
*
Làm sao mà kể hết?
Em cảm kích từng ngày, biết ơn từng giây phút
Con cảm ơn trời Phật, Thượng đế ở trên cao
Cho còn biết xuyến xao
Biết từ bi hỉ xã
Biết cảm thông, xót  xa
Biết chia sẻ lầm than
Chấp nhận, chẳng kêu ca
Thưởng thức ánh chiều tà
*
Và cuối cùng..
Anh ơi, chẳng quên đâu
Em xin cảm ơn anh
người  mà  em yêu dấu!

Quách Như Nguyệt
Buổi tối Thanksgiving 2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét