Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2015

NGƯỜI XƯA - Thơ Mạc

ab1
nhớ lần nào gặp em trên net
anh hỏi thăm em đến từ đâu ?
(em cười mỉm nhìn anh kh nói)
em đến từ xa : nửa địa cầu
bốn phương trời rộng thênh thang quá
bởi “một nòi tình” ta gặp em
tiếng Việt ngọt ngào trong huyết quản
cho nhau từng nốt nhạc êm đềm
những câu thơ đẹp như hoa cỏ
vương vấn người đi như bóng mây
yêu dấu một đời thơm dĩ vãng
xôn xao cùng với gió trăng đầy
rồi em mê mải chân trời lạ
thơ trải ngàn hương đi thật xa
em có hàng trăm người bạn mới
nơi này còn lại một mình ta
bây giờ gặp lại người em cũ
hồn vẫn đong đầy những túi thơ
trăng nước vẫn xanh cùng mắt biếc
quê hương tươi sáng nỗi mong chờ .
mạc phương đình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét