Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

EM MÃI BÊN ĐỜI ANH - Thơ Thiên Kim


 Anh đã chọn em, phút đầu vừa gặp
Một lần thoáng thấy, đâu ngỡ trăm năm
Duyên tơ định mệnh khéo kết tơ tằm
Còn nhớ không anh, theo em lẽo đẽo

Mời đưa em về, dù xa lắc lẻo   
Làm sao mà nhận, quen biết bao giờ?
Em đã lên xe ...  bus tại bến chờ
Tưởng thế là xong thoáng giây gặp gỡ 

Ngờ đâu ông tơ: Bảo anh đừng lỡ  
Em đã không ngờ đang có đuôi theo
Ôi những cái đuôi nhiều khi rất dẻo
Cây si trồng mãi sẽ thắm duyên tình

Phải thế không anh, tình nghĩa chúng mình
Bao nhiêu năm qua chưa lần cách biệt
Có những lúc thoáng mây vương ẩn hiện
Lại thương nhau nhiều, tình đã keo sơn

Nghĩa đá vàng ta mơ ước gì hơn?
Tim hoà nhịp, giữa đất trời lồng lộng    
Dù nắng xuân êm, hay hạ hương nồng
Dẫu thu vàng phai hoặc đông lạnh lùng

Có nhau trong đời, dưới mái nhà êm
Nhớ mãi hôm nào lúc mới vừa yêu
Tàu anh lướt mây, em chờ cuối phố
Một đời hạnh phúc,  giữ mãi anh ơi..

Thiên Kim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét