TRĂNG QUÊ
Ông à! Người ở trong tranh
Bấy nhiêu đã đủ cho chanh ngọt đường
Ông đừng trăm nhớ, nghìn thương
Một người, tôi đã sắc hương trao về
Thị thành yêu nét chân quê
Chữ tình tôi đã hẹn thề trăm năm
Đã chia từng ánh trăng rằm
Hứa nhau: tăm tối, âm thầm vẫn soi.
Sá gì bụi rậm nhỏ nhoi,
Mà không thấy được rõ nơi tim cần
Tình chúng tôi đẹp tuyệt trần
Đèn sang có sáng, không lần phụ trăng
Á Nghi, 14-11-2011.
ĐÔI THIÊN THẦN
Vui biết mấy! Tay trong tay
Thương biết mấy! Vai kề vai, tựa đầu
Lời nào nghe cũng ngọt ngào
Mắt nhìn đằm thắm, trao nhau nồng nàn
Lắng tim nghe tiếng hỏi han
Mưa luồn, nắng chiếu vẫn tràn niềm vui
*
Bỏ quên bụi bặm cuộc đời
Hai trái tim đập tuyệt vời lời yêu
Thánh toàn… thiện, cười trong veo
Em nhìn, anh ngắm, tim reo chung lời.
Á Nghi**10-11-2011
THIẾT THA
Nam châm hút sắt ấy mà
Cần chi đối diện mới là thương nhau
Vắng nhau kìa, mới lao đao!
Nhớ nhau là đã ngọt ngào đủ đôi.
Á Nghi**10-11-2011
Lục Bát
Á NGHI
SAO MÀ…HIỀN!
Đêm mơ anh hóa láng giềng
Của thời cắp sách, mới quen, ngọt đường
*
Trở mình, thấy người chung giường
Là người trong mộng, cửa truờng đón đưa
Dễ Thương ơi! Dễ Thương à!
Ban ngày anh dữ nhất nhà
Ban đêm nhờ ngủ hóa ra… hiền lành
Em âu yếm, nhẹ hôn anh
Giật mình anh gắt.... Tan tành dễ thương!
Á Nghi.
VÀNH NÓN LÁ NGHIÊNG
Đến nơi thì em đã… rời
Dời sang điểm mới, em thời đã… đi.
Làm chi tôi cũng chậm rì
Suốt đời vô kế khả thi bên người
Làm gì tôi cũng dở hơi
Nón tưa vành lá ai mời em nghiêng?
Để tôi mơ nụ cười duyên
Ước thầm, hữu chủ đồng tiền lúm sâu.
Lỡ làng, than thở âu sầu
Em nào hiểu dạ khát khao chữ tình
Đất trời vời vợi, mông mênh
Sao ta chỉ nhớ mỗi mình em thôi?
Á Nghi, 1.9.2008.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét