Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

DÁNG HOA NGÀY CŨ - Thơ Đặng Hoàng Sơn hoạ thơ Mạc Phương Đình


DÁNG HOA NGÀY CŨ

thôi em nhé, con đường xưa bóng nhớ
chỉ là mây, là gió bước giang hồ
đêm đã hết anh vẫn còn mộng ước
dù tình mình như bọt nước hư vô.
.
thôi em nhé, chuyện tình xưa mòn mỏi
gót chân son, mười năm bước mỏi mòn
em vội đi để mình anh sầu nhớ
trăng chưa tròn, tình là mảnh trăng non.
.
xin em nhớ, đường đời đầy bão nổi
chia tay rồi là dang dở đời nhau
em ra đi trong phút giây rất vội
nhưng tim anh vẫn đậm mối tình đầu.
.
xin em nhớ tình xuân đầy kỷ niệm
nụ hôn đầu mùa hạ ngát hương sen
đêm ân ái thu thề nguyền bạc tóc
dù đông sang mờ nhạt ánh hoa đèn.
.
em hãy nhớ, cuộc tình đầu tuổi nhỏ
dù chia xa em đừng vội quên người
xin chúc em thuyền tình vui bến mới
mặc đời ta như con nước trôi xuôi.

Đặng Hoàng Sơn.


DÁNG HOA
.
thôi thì em, giã từ xưa bóng nhớ
thôi thì em mây nước cũng giang hồ
đêm khép lại, gối đầy trong mộng ước
dấu cuộc tình trả lại sóng hư vô.
.
thôi thì em chuyện mười năm đã mỏi
đường em đi, gót nhỏ chưa mòn
ngày khuyết tật, võ vàng theo sợi nhớ
mùa trăng qua sầu rụng mảnh trăng non.
.
dẫu đường đời, mây cuồng bão nổi
người xa người, ngày tháng có ngừng đâu
dẫu lòng mình, lời chia tay có vội
dòng tâm tư vẫn đậm sóng tình đầu.
.
nghe mùa xuân mịt mù như kỷ niệm
ngày hạ hồng lay lắt ngõ hương sen
đêm bàng bạc mây trời thu bạc tóc
nụ hôn trôi đông giạt những hoa đèn.
.
nghe chăng em, gió ngân lời tuổi nhỏ
dấu yêu kia thôi dành tặng cho ngườì
trong tịch mịch mở hồn thao thức cũ
dáng trầm thơm còn đọng nét hoa vui.

Mạc Phương Đình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét