Sớm mai hạ ..nắng lụa vàng trải thảm
Khoác lên chanh lên trúc sáng hư-huyền
Sương óng ả những giọt tròn se thắm
Gió đa tình lơi lã gót thuyền quyên
Sớm mai hạ .. chẳng là xuân mắt ngọc ?
Mà lòng tôi lai-láng những dòng thơ
Kìa lu-lú những búp chồi vừa mọc
Tựa lòng tôi chớm rộ đến không ngờ
Sớm mai hạ ..chẳng là xuân vừa đến ?
Nên muôn chim ríu-rít hót trên cành
Chúng há mỏ họa nhau, lòng bẻn-lèn
Nhịp tấu đàn, đoạn khúc giọng trầm, thanh
Và lòng tôi tưởng nỗi buồn chữa tạnh
Buổi diệu kỳ đã mở cổng sắc -âm
Tôi hít thở, thả trôi cơn giá lạnh
Mà lòng tôi ấp ủ những mê trầm
Bình minh quá, nắng vàng soi lóng lánh
Sương lung linh những mắt ngọc mơ huyền
Kìa thảm cỏ còn nằm ôm giấc thánh
Vùi say sưa trong vườn mộng thôi miên
Xuân của trời , ai thả vàng giữa ha. ?
Gió đa tình từ đâu lẻn rong chơi
Những sợi nắng đan nhau qua kẽ lá
Điệu vang vang đồng vọng cả khung trời.
Mạc Nữ
073004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét