BUỒN NHƯ MỘT SỚM TRỜI QUÊN NẮNG
Buồn như một sớm trời không nắng
một sớm Giêng mà ngỡ giữa Đông
hơi thở chao vao_buồng phổi lạnh
và tôi_ người đánh mất đời hồng
*
Không những không vui, thêm hoài niệm
mấy vần thơ tuyệt của người thương
giờ dấu chân thơ xa vĩnh viễn
ngồi đây nghe bước lệ di hành
*
Nhớ mới một giây, tim muốn gục
nguồn hồng khô cạn, chết luôn mơ
còn chỉ trên môi lời di chúc
xem tình như kỷ niệm xa xưa
*
Hồn như mây khói đang tàn rã
rơi xuống trần gian giọt lạ lùng
những hạt giá băng như hoa đá
rưng nằm trên bãi cát vô cương
*
Buồn như sa mạc khô cằn cỗi
tôi chở cuộc tình đi tìm anh
lê lết đường hành hương xưng tội
nhưng mà ai lỗi ? chắc ông xanh
*
Đây sẵn trên tay kinh sám hối
vừa đi vừa nhẩm đến cuối đời
cứu độ tâm_thân quên nhục thể
ngày về xíu nắng đón chờ tôi
đông hương
NỖI NHỚ ANH
Từ giòng cũ em lênh đênh giòng lạ
trôi đi đâu trầm thăng như nhánh bèo
thích hồ hải lại sợ mình yếu quá
em vụng về nép theo sóng liêu xiêu
*
Bên kia bờ, chân mây là vạn dặm
bên ni bờ nỗi nhớ cứ phù sa
nỗi nhớ anh, thủy triều theo gậm nhấm
quấn rong rêu từng sợi cảm xúc già
*
Lang thang mãi_ giòng em lênh đênh mãi
trái tim buồn sóng xô đẩy ra khơi
hướng phương anh_thương yêu đâu_ phải trái?
sóng phân ly chia hai ngã chân trời
*
Thôi mặc kệ_trôi về đâu_ mặc kệ
không còn anh, đời như chiếc lục bình
mới ngày nào đài trang trong tay ái
giờ phong trần giữa biển mặn mông mênh
đông hương
TÂM SỰ EM MANG TÊN MỘT NGƯỜI LÍNH TRẬN
Em mang tâm sự loài chim núi
cao nguyên yêu dấu của quê hương
những cánh rừng một thời quặt què vì bom đạn
và in dấu đoàn quân đi mở ngõ chiến trường
*
Em mang tâm sự cành lan dại
rừng già trùng điệp dãy Trường Sơn
đêm hoả pháo thay trang về trên đầu núi
em níu tay người, anh là ai...mà mặc áo hoa rừng
*
Em mang tâm sự con suối nhỏ
chảy quanh co triền núi thông ngàn
in trên nước bóng người vai balô tay súng
tiếng sát..sát hào hùng còn mãi ngân âm
*
Em mang tâm sự tình yêu duy nhất
bao năm qua nhớ dáng người buồn
bên hốc đá, cạnh bạn mình xuôi tay nhắm mắt
điếu Capstan trên môi, nước mắt thay càphê đen
*
Chừ dù đã lưu vong trên xứ lạ
trái tim em vẫn đậm hình người lính trận năm xưa...
đông hương
TÍT CAO TUYỆT ĐỈN NGỌT NGÀO ĐAM MÊ
Ừ thì cao tít đỉnh mây
tuyệt hồng nắng vỗ cánh say từ trường
chim về đổ nhánh bốn phương
đêm đi trên mộng bằng đường ảo anh
*
Ừ thì tan giữa mong manh
Bài thơ tình cũ đã thành cổ thi
lá rung nhớ tuổi dậy thì
bây giờ vàng úa, rơi về đất xưa
*
Ừ thì lạnh những giòng mưa
áo em mỏng quá, thấy từ ngoài_ trong
dị òm, nghiêng nón che thân
sợ tay ngọn gió sổ sàng chạm tim
*
Ừ thì e lệ cười duyên
để cho không khí đừng miên man nhìn
níu tà, khép vạt trông quanh
giọt dài giọt ngắn chùng chình nhẹ lăn
*
Ừ thì có ai mơ hoang
mở vòng tay, kệ, đài trang em vào
tuyệt vời chăn gối chiêm bao
tít cao tuyệt đỉnh ngọt ngào đam mê
đông hương
GÓC THƠ NHAU
Đường thơ ngòi, mực mặn mà
viết về tâm sự đêm qua vuông tròn
ảo đời với những còn _ không
đám hoa huyền thoại mùa Đông rụi tàn
*
Gút không gian với thời gian
giả như cổ tích sông trăng phù trầm
giữa trời vằng vặc, sương giăng
những hàng thủy ngọc tròn lăn miên trường
*
Ngu_ mình đánh mất yêu thương
nên thơ bời rối trong khuôn cửa tình
thẳm sâu lời, ý im thinh
trang loang mặt chữ, mực rưng giọt sầu
*
Ngại ngần mở góc thơ nhau
vắng thơ anh, bụi phủ màu tư tương
thơ em nhạt nét, mờ hương
dù thơ vẫn dáng thủy chung...vẫn tình
đông hương
THƯ CHO NHỮNG NGƯỜI LÍNH VNCH ĐÃ TRẢ LẠI TỰ DO CHO HUẾ
*
Chào sông Huế, em xuôi nghiêng Vỹ Dạ
giòng sông xanh in những sợi nắng vàng...
có muôn thuở, em vẫn thương đoàn lính trẻ
Nào Mũ Đen, Biệt Kích, Biệt Động Quân
*
Chào Thiên Mụ, chào Thủy Quân Lục Chiến
Mẹ Mậu Thân máu đỏ thấm áo bà
vết thương nặng trên ngực vì bom miểng
Anh ôm người, băng vết rách toạc da
*
Chào Trường Tiền, sáu vài cầu vang vọng
chân đoàn quân màu áo trận hoa rừng
trả tự do cho Huế buồn muôn thuở
thà phải gửi lại thây trên đất quê hương
*
Em chào các anh, hiên ngang, anh dũng
đã hy sinh cho sông núi, quên mình
em khóc những người hùng mãi không dậy nữa
nén hương này, tiễn anh về cõi...anh linh
*
Chào các anh, Mũ Nâu, Xanh, Mũ Đỏ
mỗi nghĩ về, cảm xúc nghẹn dạt dào
dù em chỉ là người em gái nhỏ
sống yên bình trên đất nước người ta
đông hương
BUỔI SÁNG MÊNH MÔNG
Buổi sáng mênh mông sương mù
Đông còn ngồi quán nán chờ tuyết qua
Tàng cây chim sợ cành già
lỡ cơn gió nhẹ thoảng là bay hoang
*
Buổi sáng chân nhẩn nha ngoan
bước không đợi bước, tránh buồn theo sau
tiếng mây trôi nhẹ trên đầu
lâng lâng rũ xuống, len vào tóc mây
*
Buổi sáng cỏ còn ngủ say
con sâu ưa nướng, đợi ngày trở đêm
sa giăng trên mạng nhện mềm
giọt rung rinh dưới nắng hồng thủy tinh
*
Buổi sáng tim còn nguyên trinh
khoác xiêm y mỏng mời anh vào đời
ru Thơ bằng nụ hôn mời
_Chờ đêm về nhé, tình tôi miên trường
*
Buổi sáng môi thoa chút hồng
cho thơm vị ngọt hương nồng men ngây
riêng anh... đến cuối cuộc chơi
mai em xuống phố bán đời nuôi Thơ
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét