Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

Chùm Thơ Á Nghi


KHÔNG… ƯƠN

Em nâng lá, lá cười!
Em nhìn người, người nhớ!
Em xinh tươi, sáng ngời
Tươi hơn hoa vườn nở.
Hãy cứ hoài mắc cỡ
Bằng ánh mắt trêu “ngươi”
Cho “Kình Ngư mắc lưới
Vào tim em… chết tươi!

Á Nghi, 021215.

Tranh và trình bày: Họa Sĩ A.C.La

NỮ SINH SÀI GÒN

Mình cùng đạp từ đường Trần Quý Cáp
Mưa vấn vương, tắm táp từng phố phường
Nắng thong dong, ấm áp những chặng đường
Hai đứa đạp song song khoe tà áo.
Trắng áo lụa ngọt ngào, vòng xe dạo
Vạt tung tăng cho bạn học lăng xăng,
Theo, lằng nhằng chọc ghẹo, tán nhố nhăng
Lời phá phách, cười dòn tan cóc ổi.

Á Nghi, 031215

Trình bày:KIM LOAN
VẪN CÒN DỄ THƯƠNG
Anh lúng túng thấy thương
Môi run, lời ngường ngượng,
Em cũng… bất bình thường
Run y như… đối tượng.
Em ngại gió, e sương
Chưa quen nghe tán thưởng,
Anh đàng hoàng nhất trường,
Bạn bè khen: -Lý tưởng!
Trao đổi báo, văn chương
Vở trao rồi sách mượn
Dòng thơ tình yêu đương
Tập tễnh vần sung sướng.
*
Bây giờ cùng trường đời
Hai đứa chung một hướng
Kỷ niệm vẫn tuyệt vời
Mỗi khi cùng hồi tưởng.
Á Nghi**071215./.

HOA KHÔI VÀ KỲ KHÔI
*
Viết thay T.H.
*
Hồi đó lâu lắm rồi
Anh nói anh thương tôi
Ngày nào cũng bối rối,
Ngày nao cũng bồi hồi.
Hồi đó tôi muốn ngồi
Anh kéo ghế ngay thôi
Không bao giờ anh vội
Mây trôi mặc mây trôi!
Anh bóng gió xa xôi
Khen tôi là hoa khôi
Gặp tôi: tim trẩy hội,
Mắt vui như sóng dồi!
Bây giờ phải ỉ ôi
Người Ta mới sóng đôi
Kỳ Khôi: vô số tội!
Còn tôi? Hoa sắp… hôi!
Hai “khôi” chung một lối
Mỗi người ngự một ngôi
Ngôi cao (tránh lụt lội)
Mừng tuổi trổ đồi mồi.

Á Nghi, 051215.

LẠC LÕNG

Kê hoài vẫn cứ chông chênh
Chèo hoài vẫn cứ bấp bênh, bập bềnh
Đi hoài chưa đến! Buồn tênh!
Bồng bềnh tập tễnh, gập ghềnh lênh đênh.

Á Nghi, 041215

 ĐỪNG RA BIỂN!

Hai đứa mình leo núi
Cùng nắm đôi bàn tay
Chia quýt, cam từng múi.
Mồ hôi giọt chảy dài.
Hai đứa mình ra biển
Tay đan tay ngắm thuyền
Nhắc chuyện ngày vượt biên
Lệ tuôn giọt, dài ngắn?
Lệ chảy ngược vào tim!
Mỗi người một ký ức
Nhớ những chuyện không tìm
Râm ran đau lồng ngực.
Đêm thở dài buồn bực,
Ngày nhức nhối đăm chiêu
Khóc con, khóc thật nhiều
Vợ chồng cùng mất sức!
Đừng ra biển nữa anh!

Á Nghi**031215.


THƯƠNG ANH HOÀI
*
Cho Mình Yêu Dấu
*
Kiếp này, kiếp nữa tái sinh
Vẫn yêu thơ, vẫn thương mình có nhau
Dù luân hồi chậm hay mau
Vẫn yêu anh nữa! Kiếp sau lại cùng!
Á Nghi**

Sách sẽ xuất bản:


LÀM ĂN CÓ LẮM NHỌC NHẰN?

Không làm! Chỉ biết mỗi... ăn!
Nghe nhạc ầm ầm rồi… lăn.
Bao năm chắt chiu, tiện tặn
Qua rồi thời kỳ khó khăn!
Mặc ai cáo, diều, phượng, công;
Kệ ai giàu sang đèo bồng
Rựa, cuốc, đuốc… quăng ráo trọi
Không dám làm ẩu tay không!
Ai làm? Anh: ăn, khỏi cày!
Lương thực tàng trữ vừa đầy:
Ruộng rẫy, hoa màu, lúa thóc…
Không lẽ bỏ thây tại đây?
Rượu mít, thịt mễn, thịt nai…
Ăn uống, thôi làm tay chai
Đường lộ gồ ghề bùn đất
Nhường em bon chen miệt mài!
-Em về phát lúa, chẩn bần
Mở kho giúp đỡ người dân
Sóc, thôn, xóm làng, thị trấn…
Muốn theo thì đừng trùm chăn!
-Theo liền! Nam, Bắc, Đông, Tây?
Dù cho sông, suối, đầm lầy
Quê hương không còn cộng sản
Sợ gì mà chẳng đi ngay!
Lối nào? Cuối kia, đường này
Cũng theo, dù tỉnh hay say!
Đẽo kia, gọt này mấy thứ?
Phát quang rừng thưa hay dày?
Anh sẽ tình nguyện bị đày
Bớt ăn, thêm làm? Càng hay!
Vì đồng bào: làm chuyện phải
Vì nhau: anh phải đổi thay

Á NGHI, 4.2.2016.

VƯỜN HOANG?

Hoa héo, hoa tàn ít người qua lại
Họ cưới nhau rồi hóa dại cả hai
Bao nhiêu tình tứ tự hóa lỳ, chai
Mái ấm gia đình? Cỏ hoang kín mái!

Á NGHI, 9.3.2016

TƯƠNG TƯ?

Ông thánh thiện, rõ ràng ông vô tội
Chỉ vì yêu quá đổi mới thế thôi
Thôi! Thì thôi! Chớ hết đứng lại ngồi
Đi đi nhé! Đừng than ôi, tơ tưởng.
Ông đáng thưởng một cuộc đời sung sướng
Tìm một người rảnh rỗi, còn “mồ côi”.
*
Cuộc đời tôi hạnh phúc có chàng rồi
Đường chung lối đầy hương thơm tình ái.

Á Nghi, 011215.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét