Thứ Hai, 13 tháng 2, 2017

CÓ PHẢI LÀ ANH? - Thơ Phương Hà & Trịnh Cơ




CÓ PHẢI LÀ ANH?

Có phải là anh, ngọn gió bay?
Cho em tóc xõa dưới trời mây
Thoảng hương hoa bưởi trong vườn ấy
Suối mộng đan cài những ngón tay

Có phải là anh, ánh nắng hồng ?
Điểm tô phơn phớt cánh môi cong
Cho em nũng nịu nâng ly nhắp
Từng giọt yêu thương rượu thấm nồng

Có phải là anh, ánh sáng trăng ?
Len vào song cửa, đến mơn man
Trên làn da ngọc duyên e ấp
Ru giấc xuân nồng mộng chứa chan

Có phải là anh, giọt nước mưa ?
Xua cơn nóng bức buổi sang mùa
Cho em mơn mởn hoa vừa hé
Từng cánh trong ngần, đẹp ngẩn ngơ

Có phải là anh, một áng mây ?
Dập dềnh bay bồng mấy tầng say
Đưa em về đến khung trời mộng
Ở đó đôi mình vui ngất ngây

Có phải là anh, hoa cỏ may ?
Ghim đầy vạt áo lụa bay bay
Tung tăng gót nhỏ em vui bước
Trên cánh đồng hoa sương ướt vai

Có phải là anh, một nhánh sông ?
Thuyền em lờ lững nước xuôi dòng
Bến bờ xa lắc em nào biết
Miễn được bên anh trọn giấc nồng

Có phải là anh, sao đổi ngôi ?
Vừa bay loang loáng vút ngang trời
Em thầm cầu nguyện cho hai đứa
Giữ bóng hình nhau đến cuối đời.

Phương Hà
            ( Mùa xuân 2017)               
Là Anh - thơ Trịnh Cơ
họa thơ Phương Hà: Có Phải Là Anh?


Tung cánh mây trời gió cuốn bay !
Giang hồ phiêu bạt ngút đường mây
Đã bao năm trước, nơi xưa đó
Em khẻ ôm anh nhẹ cánh tay...

Anh chứ là ai, dưới nắng hồng
Cạnh người em nhỏ nét thon cong
Em cười, em nói lòng ngây ngất
Má đỏ hây hây bởi rượu nồng

Cũng chính là anh dưới ánh trăng
Đôi ta âu yếm phút mê man
Hình hài đưa nhẹ bên song cửa
Giấc mộng đêm hè như nắng chan

Là anh đó, đứng  dưới cơn mưa
Gió thốc nghiêng nghiêng thưở cuối mùa
Trông ngóng tin em, người ướt đẫm
Lạnh lùng trong cảnh thật ngu ngơ !

Anh như chim lướt cánh cùng mây
Cô độc nên thường chếnh choáng say
Kiếp sống nhân sinh toàn ảo mộng
Thì đành sống vội kẻ thơ ngây

Anh đúng là loài bông cỏ may
Giữa nơi hoang dã gió thôi bay
Khi em ghé bước nơi rừng thẳm
Đi đến thăm anh...gai sướt vai !

Anh cũng thực là một khúc sông
Hợp lưu ba nhánh chảy thông dòng
Bao nhiêu bờ bến trên con nước
Làm chốn hẹn hò duyên mặn nồng

Thân anh hạnh phúc chẳng lên ngôi
Có nghĩa gì đâu, chuyện đất trời
Đôi lúc loé lên bừng ánh sáng
Để rồi im ắng giữa trần đời.

 Trịnh Cơ  (Paris)
26/01/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét