Thứ Hai, 27 tháng 2, 2017

Thơ Cao Mỵ Nhân, Lê Viên Ngọc, Thục Nguyên, Trịnh Cơ, Hồ Công Tâm



[1]
NGA MI CẢM TÁC


Ôi cảnh từ ly ở cõi thiền
Thương người sầu tủi giấc cô miên
Bao năm khắc khoải lời kinh muộn
Một thoáng bâng khuâng tiếng kệ phiền
Đợi sáng nằm mơ mây xứ Phật
Quên mình suy tưởng mộng thần Tiên
Nga Mi có phải chờ tương ngộ
Hay chỉ mình ta ủ nỗi niềm ...


Hawthorne, 25- 2- 2017 

CAO MỴ NHÂN


[2]
THIÊN MỤ

Thiên Mụ rêu phong một cảnh thiền 
Bảy tầng hương nguyện ngóng triền miên
Chuông khuya trầm tĩnh nghe thanh thản
Mõ sớm ngân vang gác muộn phiền
Thoát tục là đây hồn nhớ Huế
Thấm tình ấy vậy khách mơ tiên
Người xa muôn dặm sầu quên lãng
Mắt hướng cố đô luống chạnh niềm


26-2-2017

Lê Viên Ngọc


[3]
THOÁT TỤC

Cũng muốn nương thân chốn cửa thiền 
Lánh xa trần tục khổ triền miên 
Tháng ngày chay tịnh quên sầu não 
Sớm tối kệ kinh bớt lụy phiền 
Chẳng dám hồ đồ mơ hoá Thánh 
Không hề ảo tưởng mộng thành Tiên 
Chỉ vì ngao ngán đời gian dối 
Mà cõi lòng riêng chịu lắm niềm


26-2-2017

Thục Nguyên


[4]
AN NHIÊN

Từ lúc đem thân dưới cửa thiền
Cuộc đời ô trọc hết triền miên
Ngồi bên kinh kệ tâm không lụy
Đứng cạnh trầm hương trí chẳng phiền
Ngày tháng tu tâm lòng hướng Phật
Thời gian dưỡng tánh dạ quy Tiên
Lâu rồi buông xả vòng nhân thế
Công quả sớm khuya vẫn một niềm.


26/2/2017

TRỊNH CƠ (Paris)


[5]
NỖI NIỀM AI OÁN

Lặng lẽ bên song một thoáng thiền
Thương người dưới nguyệt đối sầu miên
Bâng khuâng tưởng nhớ tình thơ mộng
Thao thức cố quên nỗi muộn phiền
Mõ điểm chuông ngân mơ cảnh bụt
Oanh đưa suối tiễn mộng non tiên
Quê nhà sực tỉnh nghe ai oán
Đất khách xót xa lại chạnh niềm


26-2-2017

Hồ Công Tâm



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét