Tay ôm nỗi nhớ muộn màng,
Trời mưa tháng Sáu ngỡ ngàng vì sao?
Cô đơn đếm bước thật mau,
Trong trời giá lạnh tình sầu ngẩn ngơ,
Tìm đâu hình bóng đêm mơ,
Trăng khuya sao khuất trời thơ bên đồi.
Xót xa quên lãng thật rồi,
Năm xưa tháng Sáu ta ngồi bên nhau,
Phải chăng đã hết nợ sao?
Chia tay tình đã nôn nao nguyện cầu,
Mùa mưa mấy vạn lần đau,
Bóng hình kỷ niệm lao xao mộng lành.
Một mình thương tiếc riêng anh,
Thôi rồi tháng Sáu ta đành mất nhau.
Ừ thôi! Hạnh phúc qua mau!
Hồ Thị Triều-Lam
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét