Đôi khi thức giấc buồn chợt về
Đêm mơ thấy cả một trời mê
Tiếng lòng tha thiết ngân nga gọi
Một thuở mến người chẳng phai phôi
Người đi vào chiến trận tơi bời
Tử sinh ranh giới chẳng xa xôi
Bảo rằng không muốn em yêu dấu
Chít vành khăn trắng, khóc duyên đầu
Người biết đâu rằng quay bước chân
Những dòng nước mắt rớt âm thầm
Là trăm, ngàn nhớ thương vang dậy
Tựa dòng sông lệ đã dâng đầy
Giờ đây sau khoảng đời xa cách
Thuyền ai một bóng vẫn lênh đênh
Buồn thương thầm nuốt dòng dư lệ
Tình lỡ hẹn rồi! Sao vấn vương!
Thương cuộc đời bao cảnh biệt ly
Ân tình sương khói mơ ước gì?
Ai gọi "Mộng Nương" ngày xưa cũ
Em gái bên song buồn ướt mi
Cách trở đời người đầy phiêu động
Tháng năm lưu lạc giữa mênh mông
Tình ta nay chỉ là huyễn mộng
Người hỡi, thiên đường xa bến sông...
Tố Khuyên-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét