Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

VẾT THƯƠNG - Thơ Phạm Thị Minh Hưng



Mùa thu héo úa thương sầu
Bỗng dưng hiu hắt dãi dầu xót xa
Gió đưa lạc bước đường hoa
Cánh hồng bỗng chốc nhạt nhòa sắc hương

Ai hay trời đất vô thường
Loài gai cỏ nhọn chẳng nương gót hồng
Còn đâu dáng ngọc tình nồng
Một chiều tình lỡ bềnh bồng khói sương
Thương cho đoản khúc tình trường
Cuộc tình vá víu vấn vương tơ trời
Tình ơi! Thuyền đã xa khơi
Đêm trăng huyền ảo tình vời vợi xa
Mênh mông biển sóng la đà
Hoàng hôn một bóng tình ta vạn sầu
Sóng ơi! Sóng đổ về đâu
Hồn em một vết thương sầu, mong manh
Ơi tình, chẳng một màu xanh
Bàng hoàng tiếc nuối một nhành quỳnh hương
Sương tàn se sắt bên đường
Bờ môi khao khát, chiều buông hững hờ...

Phạm Thị Minh-Hưng

1 nhận xét:

  1. MH cám ơn Nhà Thơ Mạc Phương Đình rất nhiều, đã cho Thơ PTMH góp mặt nơi đây,
    Căn nhà ảo tuyệt vời của Anh,
    PTMH.

    Trả lờiXóa