Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

MAI EM VỀ, ANH CÒN CHỜ KHÔNG - Thơ Đông Hương Tôn Nữ


mai em về, mở toang mùa quá khứ
tìm trái nhiều màu sắc chín tương lai
đếm hạt nhân, bóc vỏ giấu hình hài
phơi trên nhánh tình người quanh khóe biếc
*
mai em về, lá vàng xưa rơi tiếp
mây Thu ngừng, sợ ánh mắt hoàng hôn
xa quá xa, trong vùng rổng chiều buồn
trên da thịt hương nồng xưa phai nhạt
 *
mai em về, giọt sầu em lỡ lạc
anh tìm giùm, thương nhớ thuở yêu nhau
vấn vương quanh bàn tay cũ khuya nào
trên ngà tóc, thế lược hôn nồng ấm
 *
mai em về, nếu tình còn ngọt lịm
môi mãn tù, em nhận nụ tri âm
cắn chia đôi anh một nửa tim trần
em một nửa, chờ mọc mầm hương ủ
 *
mai em về, nếu phổi còn hơi thở
em thổi vào anh ngọn gió thơ hồng
giữa Thu xưa em giấu nét bâng khuâng
 sợ mình quá đài trang, chìm ảo ước
 *
mai em về, quên khoảng đời xuôi ngược
 mơ cùng anh song bước cuối miên trường... 

CHO TÔI BIẾT ƯỚT CUỘC ĐỜI...

 
vỡ bờ một mảng phù sa
  cắt thêm ngọn gió đang đo lòng người
hôm mưa, hạt nhớ ngỏ lời
giòng xưa đến đoạn chia hai lối về
 *
tim người bên ni? bên tê
tôi nghe rưng rức bộn bề quanh môi
với tay hái nắng mồ côi
níu tơ trời xuống đan vời vợi xa
 *
giọt buồn thơ thẩn vào ra
vòng quanh vùng mắt, chan hòa tuôn xuôi
người thơ còn chỉ hình hài
in trong bong bóng mưa dài sầu riêng
 *
mùa Thu nào tình ngỡ nguyên
trong tim hoàng tộc, yên bình nhịp vui
chừ mưa khoác ảo mộng rồi
cho tôi biết ướt cuộc đời là sao
 *
mặn rơi, sa mạc chiêm bao
tôi nghe tiếng gót chân phiêu bạt đời
 cánh phiêu bồng cũ gãy rồi
  vòng tay huyền thoại xưa, giờ... bỗng dưng
 

đông hương tôn nữ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét