Tôi ngồi cắn bút viết bài thơ,
Dẫu chưa hề viết tự bao giờ!
Mùa Thu có lá vàng nhung nhớ,
Biết viết gì đây, một áng thơ?
Tôi thả hồn theo những ước mơ,
Du dương như chỉ uốn đường tơ,
Có từng sợi tiếc, từng sợi nhớ...
Mộng ước đời tôi, một giấc mơ!
Tôi ngỡ tình tôi lạc bến mơ,
Để hồn vương vấn những vần thơ,
Thơ vui một khúc, buồn một lúc,
Ôi những bài thơ đẹp ước mơ!
Tôi xếp bài thơ, cất ước mơ,
Vì thơ nhiều lúc cũng hững hờ!
Bài thơ chưa viết, còn dang dỡ,
Nào biết làm thơ, chỉ biết... mơ!
Nguyễn văn Hà
Melbourne 9 tháng 8, 2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét