Thứ Ba, 18 tháng 8, 2015

NỖI BUỒN VU LAN - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An



Ðêm nay gió chuyển mùa thương
Nhớ ơn phụ mẫu vấn vương cõi lòng
Cha về giá lạnh bao đông
Mẹ đi bỏ lại dòng sông đợi chờ
Biệt ly từ đó ai ngờ
Xuôi thuyền định mệnh chia bờ ngân giang
Mỗi mùa báo hiếu Vu Lan
Sao nghe tâm não bàng hoàng từng cơn
Nắng hạ vàng thêm héo hon
Trông vời quê Mẹ lòng son nghẹn ngào
Biết bao giờ gặp lại nhau
Họa chăng trong giấc chiêm bao muộn màng
Một kiếp tằm. kiếp đa đoan
Cầu xin Cha Mẹ suối vàng thảnh thơi
Hồn linh về với Phật Trời
Cho ngày Ðại lễ sáng ngời gương soi
Nhớ ơn phụ mẫu đời đời
Nhớ ơn tiên tổ sánh vời non cao
Trần gian con cháu lao đao
Anh hùng nghĩa sĩ ra vào tử sinh
Gian nan xứ lạ bấp bênh
Chỉ mong một buổi bình minh quay về
Mùa báo hiếu, dạ tái tê
Ðàn con nước Việt nguyện thề sắt son

Dù cho thân phải mất còn
Chữ trung, chữ hiếu vẹn tròn trước sau

nguyễn phan ngọc an - 

Cali - Vu Lan 2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét