VẪN NHỚ THÁNG TƯ
(Mượn ý thơ Trần Minh Hiền)
Tháng Tư đến nghẹn ngào
Buồn thay! Ôi vận nước
Hơn bốn mươi năm trước
Mà tưởng như ngày nào.
Tháng Tư đau, lệ trào
Thơ tuôn theo giòng lệ
Quê hương thành dâu bể
Nước non giờ còn đâu?
Tháng Tư giặc tiến vào
Gieo tóc tang hờn oán
Lời muôn dân ta thán
Vang đến tận trời cao.
Tháng Tư bao thương đau
Người dân lành gánh chịu
Dưới gót thù hung bạo
Hận này quên được sao?!
ĐHSR.
Nghe tháng tư nghẹn ngàoLời đau thương vẫn mớiTrăng lưu vong tìm đạoThắp mặt trời ngàn khơiNghe tháng tư rã rờiNhư dòng thơ nóng chảySao trời khuya vời vợiMơ nụ cười đắng cayNghe tháng tư đoạ đàyMùa chiêm bao vàng võNhư lá non thức dậyCho cuộc đời thơm thoNghe tháng tư dặn dòLời ưu tư muôn thưởMưa ướt dầm quán trọAnh biết mình bâng quơ
Trần Minh Hiền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét