Trăng nhuộm máu,sóng lồng giận dữ.
Tiếng khóc thương nức nở
trùng dương.
Dưới trăng trên sóng điên cuồng,
Hồn ai than khóc hãi hùng biển Đông.
Bao
nhiêu phụ nữ trần truồng,
Hải
tặc
hãm hiếp trên đường
vượt biên.
Hỡi ơi,quá đỗi đau thương,
Oán
này muôn thuở đoạn trường khôn nguôi.
Hiếp
dâm,xô xuống giòng cuồng,
Sức
tàn,mấy phút vẫy vùng thảm thương???
Có
tàu,gần hết chết chung,
Tiếng
than dậy sóng,ai lòng không đau?
Hỡi ơi,oan
khốc, thảm sầu,
Xuống
tàu ra biển mong cầu tự do.
Thuyền
con,sóng cả,gió to
Biết
đâu bờ bến,đói no,đoạn trường!!!
Mấy
chục năm qua,
lưới
trời lồng lộng?
Có
thấu chăng?
có
thiên lý tuần hoàn?
Gia
nương bỗng chốc tan hoang,
Khiến
dân bỏ nước,thân tàn biển khơi?
Thịt
cá ăn,xương rơi đáy nước,
Đau
thương này muôn kiếp khó quên.
Dưới
trăng,trên biển sóng cuồng,
Hồn ai gào thét hãi hùng đêm thâu.???
Tháng Tư tưởng niệm cúi đầu.
Nén Hương vọng tưởng,giọt sầu chứa
chan.
Hoài Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét