Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

BƯỚC ANH THƯ - Thơ Huy Văn



Lối Em đi không vượt đồi, qua suối
sao nghe như dồn dập nhịp hùng tâm!
Lời Triệu, Trưng như giục giã truyền âm
khi chân bước hiên ngang trên chính lộ.

Những bàn tay nối nhịp cầu kim, cổ
gom năm châu về trên một con đường
giương Cờ Vàng: biểu tượng của quê hương
Màu chính nghĩa rạng ngời: Nhân- Trí- Dũng!

Tổ Quốc ngàn năm Cha, Ông giữ vững
giờ lâm nguy vì một lũ bạo quyền
Bóng dáng Em lạc vào cõi truân chuyên
mà vẩn rạng nét con Hồng, cháu Lạc!

Máu Em đổ để thay lời tố giác
những bạo cuồng của chế độ bất nhân
Khiếp nhược trước Tàu phù, gian ác với Dân
là bản chất của loài gia nô, hèn mạt!

Em: ngọn lửa thiêu đám bọ sâu, rưởi rác
Bước anh thư vang dội chí hùng anh
Dáng vóc Em như tre, liễu, mong manh
nhưng bất khuất không kém trang hán tử!

Dù bị bủa vây bởi một bầy thú dữ
Em vẫn kiên tâm ngẩng mặt...dấn thân!
Chúng không đáng chạm gót giày thục nữ
Cận sử có Em đẹp như thuở Lý, Lê, Trần!

HUY VĂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét