Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

NHỚ - Thơ Bảo Trân



Tha thiết nhớ quãng đời niên thiếu cũ
Bên lớp trường cùng bè bạn thương yêu
Bên người thân rộn rã bữa cơm chiều
Bên sách vở xây tương lai tươi thắm
 
Rưng rức nhớ ngày tàn Đông êm ấm
Vun lửa hồng, canh bánh đợi vào năm
Chờ Xuân vui tay chắp, khẽ khấn thầm:
"Cầu năm mới mau tàn cơn ly loạn"
 
Đau xót nhớ giấc mơ ngày mới lớn 
Vỡ tan tành từ một tháng Tư xưa
Xa quê hương, mòn mỏi bước giang hồ
Đầy tiếc nuối, cũng đành, quên mộng ước!
 
Tức tưởi nhớ thời hoàng kim đất nước
Bỗng tan hoang khi sóng đỏ tràn về
Phá yên lành, đập nát chén Tào Khê
Bao dũng tướng ngậm hờn trong cũi giặc!
 
Ngày lại đến - 30 - ngày mất nước
Chung lời ca: "Dù cách núi ngăn sông
Triệu con tim thề giữ vững một lòng
Nhà dẫu mất, cờ vàng không thể mất!"
 
Bảo Trân
4/16

 

2 nhận xét:

  1. Thưởng thức thơ Bảo Trâm, tôi như được trở về thời niên thiếu, tuổi học trò... Cái thuở "Quê hương nổi cơn gió bụi..." Có những chàng nam sinh hiên ngang "xêp bút nghiên theo việt kiếm cung" để giữ gìn an nguy cho gia đình và bảo vệ tổ quốc. Cảm ơn anh Bảo Trâm đã gợi nhớ... DTDB

    Trả lờiXóa
  2. VERY GOOD AND ROMANTIC ............

    Trả lờiXóa