mai em đi rồi, bên anh có còn nắng ?
mây bông gòn ngông nghênh ngỡ mình là vua
sợ em xa, cạnh anh chỉ là yên lặng
cái yên lặng lạnh người, như sắt chạm da
*
mai em đi, giữ luôn mùa Thu về biển
đám hải âu buồn, nhìn tóc trắng, hoang mang
gió bạc màu hay trăng mùa Đông xuất hiện
hay tà áo em sũng ướt bởi thời gian
*
mai em di, chuyến tàu không dừng trạm chót
chuyến tàu buồn nên chuyển hướng lao trong khuya
không cho em đổi ý, nhìn ga đứng khóc
sao không mua khứ hồi mà chỉ chuyến đi!
*
em buồn thật nhiều, ở lại làm chi nữa
để nhìn bóng mình đổ dài nắng hoàng hôn
để thấy tóc bay không còn tay ai vuốt
nhìn nước mắt mình rơi xuống, chảy thành sông
đônghươngtônnữ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét