Một thuở quê hương thôi khói lửa
Sao còn điêu đứng vạn sinh linh
Tro tàn khơi lại nhiều u ám
Oan uổng người dân chẳng tội tình
Mây xám vẫn bên trời tổ quốc
Lòng quê xa xót nghĩ thêm đau
Làm lại chờ ai trang sử mới
Dân mình cho hết kiếp thương đau
Ai nghe chăng tiếng hờn sông núi
Đau lòng đất Mẹ vẫn chưa thôi
Nam Quan ải lùi xa bao dặm
Hải đảo còn đâu giữa biển khơi
Mơ ngày lịch sử sẽ sang trang
Về với quê xưa chẳng ngỡ ngàng
Một dải sơn hà như gấm vóc
Muôn người vui cuộc sống bình an
Lời xưa sử sách còn ghi lại
"Nam Quốc sơn hà Nam đế cư.." *
Con cháu Lạc Hồng thề giữ nước
Bức dư đồ vẫn mãi thiên thu
Thu Chi Lệ
*Chú thích: Bài thơ nổi tiếng (Khuyết danh) thời nhà Lý. Trong thời kháng chiến chống quân nhà Tống bên Tàu, vua Lý Nhân Tông cử Thái úy Lý Thường Kiệt đem quân đi chống giặc qua xâm lấn bờ cõi nước ta. Một đêm cố thủ bên bờ sông Nam Bình, quân sĩ nghe có tiếng ngâm to:
Nam Quốc sơn hà, Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại Thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm?
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Bản dịch của Trần Trọng Kim:
Sông núi nước Nam, vua Nam ở
Rành rành định phân tại sách trời
Cớ sao lũ giặc sang xăm phạm?
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời
(Trích: Lý Thường Kiệt Wikipedia- Bách khoa toàn thư)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét