Cúc vàng khoe sắc thắm trên môi
Gió thu mơn trớn má em cười
Thu về se sắt hơi sương lạnh
Lồng lộng nắng chiều dáng em tươi.
Thu đã về đây, ngập khung trời
Lá vàng e ấp phất phơ rơi
Xa xa nắng nhạt, hoàng hôn tím
Văng vẳng đâu đây tiếng ru hời.
Thu về lất phất giọt mưa bay
Thương kẻ ly hương luống ngậm ngùi
Dõi mắt trông vời quê thăm thẳm
Bồi hồi, nghèn nghẹn quá xa xăm!
Nhơ nhớ thu nào tiếng mẹ ru
Em thơ khe khẽ. Tiếng võng đưa
Nhè nhẹ, nhịp nhàng vang kẻo kẹt
Chiều thu bàng bạc ánh sương mù.
Đã bốn mươi mùa đón gió thu
Sầu giăng giăng ngập ngõ tâm tư
Thu đừng đến nữa cho lòng chạnh
Nhớ đến quê hương cảnh ngục tù.
Đặng Hoàng Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét