Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

NỒI CANH NHÂN ÁI. - Thơ Phx Hoài Hương


Món canh qúy hiếm vô cùng,
Nghĩ trong thiên h, ăn tng my ai?

Trăm năm một quãng đường dài,
Sông mê  bể khổ miệt mài,gian nan.
Nấu Canh Nhân Ái khó khăn.
Cần 5 gia vị,1 ln khó mua.
Lc quan,Hài hước,Tự tin,
Quên và Tha Th:ch trong cưả Thin.
Lò An Lc,Bếp yêu thương,
Là nơi mơ ước,Thiên đường thế nhân.
Cho dù Mng tưởng gt phăng,
Đ Canh thơm ngát,nước trong ngt ngào,
Sóng cung b kh lao đao,
N cười d kiếm?ngt ngào Tình thân?
Vui tươi gì chn Trm luân?
Vinh hoa phú qúy,lợi danh  hại người.
Tham Sân Si Hận đầy vơi,
Trong nhà,ngoài chợ nơi nơi dẫy đầy.
Đi mua ch Nhn mi ngày,
Mà Gia v Nhn đng cay vô cùng.
Phi là rut st gan đng,
Mi mong nut ni lưả hng than đen.
Thôi thì ta th mua xem.
Không nhiu,cũng có chút hương ngt ngào
Ni Canh Nhân ái tuyt vi,
Chúng ta cùng nấu thì đi bng an.
Trn gian sẽ biến Đi đàng, 
Xa đời đen bạc muôn vàn lálay.              Nghiã-Nhân-Lễ-Tín mỗi ngày,
Kẻ ăn,người nấu dùng hoài,càng ngon.

Phx.Hoài Hương
(Toronto/8/2013)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét