Gió đẩy Thu về mây trắng quá
hơi Thu nào đọng chút kiêu sa
vẫn nghe trong nắng Hè chưa rụng
xa vắng mùa xưa dấu lụa là
Gọi nắng, nắng vàng quanh lối nhỏ
gọi mưa, mưa lẫn khuất xa vời
Thu ơi sao bước chân chùng lại
em ở phương nào nơi viễn khơi
Người xa bốn hướng đã chào Thu
ta đón thời gian tưởng ngục tù
cây khóc trong vườn hoa rũ chết
ngoài sân nắng gội chút âm u
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét