Em đừng hỏi vì sao đời thi sĩ
Quyện tâm hồn hoàn mỹ vào vần thơ
Rồi ngẩn ngơ buông mất những mối tình
Để tìm mãi bóng hình không hoàn mỹ
Em cũng hiểu khi một người thi sĩ
Yêu điên cuồng bền bỉ với tình yêu
Dù lêu bêu cùng hư ảo xa vời
Thơ vẫn viết những lời yêu bền bỉ
Em đừng trách tâm hồn người thi sĩ
Thích mơ màng như sợi chỉ lên cao
Nuôi khát khao những hình bóng mỹ miều
Chờ gió cuốn cánh diều xa sợi chỉ
Em hãy hiểu trái tim người thi sĩ
Như mưa rào rơi rỉ rả mênh mang
Thường miên man tư lự suốt đêm dài
Lòng mơ dáng trang đài không ngừng nghỉ
Em đừng ngại đến gần người thi sĩ
Để thấy lòng chung thuỷ dẫu cách xa
Rất thiết tha không sáo ngữ mù mờ
Thơ không viết giả vờ câu chung thủy
Em đừng hỏi sao tôi là thi sĩ
Được cảm tình tri kỷ ở khắp nơi
Vì em ơi hồn thơ phải thật thà
Dù thi sĩ chỉ là bất đắc dĩ
Đỗ Hữu Tài ( Oct.16- 2014)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét