Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

QUÊ HƯƠNG - Thơ Đông Hương



Giọt sương sớm chảy dài theo lá trúc
Chuyền cành đào, xôn xao lũ chim sâu
Gió khua nhẹ , đưa em về tuổi ngọc
Thuở lên mười xa lắc, nhớ từ đâu ??

Chùm ngâu trắng, cây thầu đâu ngát tím
Trời đang xanh bên kia Thái Bình Dương
Mùi hoa bưởi, tưởng thanh trà nhà thím
Vọng tháng ngày triền Ngự với sông Hương

Nhành trứng cá nghiêng mình chào hoa khế
Ngả bóng lên hòn non bộ ơ thờ
Anh trống thiến đang yêu, ho lấy lệ
Bờ mùa Thu đi dưới ngọn tàu dưà

Con vện say giấc trưa, nằm liếm miệng
Mắt thiu thiu mơ gặm miếng xương gà
Giàn bí rợ hoa đòng đưa cạnh giếng
Mẹ chờ cha, ngồi trảy trấu với bà
....................
Trời quê Nội hắt hiu mong con trẻ
Nhiều năm qua, em người lớn mất rồi
Chừ cố nhớ những âm thanh giọng mẹ
Em bỗng thèm tiếng kẽo kẹt đưa nôi

Mẹ không còn để đưa nôi kẽo kẹt
Xóm giềng xa, chị cũng đã theo chồng
Nhớ cây bàng mồ côi chiều phùn Tết
Tuổi ngày thơ cỡi nghé chạy trên đồng

Gửi tặng Hoang Vu
một chút tình quê hương

Đông Hương


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét